Page 166 of 471 FirstFirst ... 66116156162163164165166167168169170176216266 ... LastLast
Results 1,651 to 1,660 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #1651
    Member
    Join Date
    17-06-2011
    Posts
    1,526

    H́nh hiếm có - TT Thiệu thử máy may

    Last edited by Mau_Than_68; 22-03-2013 at 09:53 AM.

  2. #1652
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; c̣n các thành phố khác nữa...

    Cùng quư Bạn...
    Chúng ta được biết đến các trường học, kỷ niệm của một thời, đâu chỉ riêng có một Saigon..
    Xin mời quí Bạn thế hệ tiếp nối 1, hay 1 1/2... hay hay giới thiệu mái trường xưa để cùng nhau nhắc lại truyện xa xưa ... Petite lycee Tourane (Đà nẵng), Phan chu trinh, Pleiku phố Núi..Nha Trang Vo Tanh, Qui Nhơn.Le Myre de Vyler( Nguyễn đ́nh Chiểu) Mỹ tho.. Phan thanh Gian Cần thơ. v,..v... Mong mỏi được quư Bạn đóng góp. Trân trọng ./. nmq

  3. #1653
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by nguyễn mạnh Quốc View Post
    Cùng quư Bạn...
    Chúng ta được biết đến các trường học, kỷ niệm của một thời, đâu chỉ riêng có một Saigon..
    Xin mời quí Bạn thế hệ tiếp nối 1, hay 1 1/2... hay hay giới thiệu mái trường xưa để cùng nhau nhắc lại truyện xa xưa ... Petite lycee Tourane (Đà nẵng), Phan chu trinh, Pleiku phố Núi..Nha Trang Vo Tanh, Qui Nhơn.Le Myre de Vyler( Nguyễn đ́nh Chiểu) Mỹ tho.. Phan thanh Gian Cần thơ. v,..v... Mong mỏi được quư Bạn đóng góp. Trân trọng ./. nmq
    Thể theo lời Bác Sĩ Nguyễn Mạnh Quốc , Tigon sẽ mở rộng chủ đề của thread này , qua những vùng đất thân yêu của VNCH , với những kỷ niệm ngút ngàn , mà ACE chúng ta , dù tạm dụng ở bất cứ nơi nào trên thế giới , không bao giờ quên được

    Tiền chủ hậu khách , Tigon sẽ mở đầu với :

    Pleiku và những nhà văn Phố Núi của nhà báo Nguyễn Mạnh Trinh

  4. #1654
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Pleiku và những nhà văn Phố Núi.

    Nguyễn Mạnh Trinh



    Có người nói thơ văn đă choàng ṿng nguyệt quế cho thành phố ở nơi heo hút địa đầu của Tây Nguyên mang danh Phố Núi. Pleiku, một thành phố nhỏ miệt rừng núi cao nguyên, nhờ thơ và nhạc, đă thành một nơi chốn đầy thơ mộng lăng mạn.

    Thành phố ấy, có những tương phản kỳ lạ. Chiến tranh đă làm phố núi ấy có một bộ mặt, khi th́ huyền ảo mộng mơ với những tà áo dài nữ sinh đi học buổi sớm mai, nhưng cũng có lúc đầy nhục dục xác thịt với những ngơ phố tràn ngập lính viễn chinh t́m vui trong gái đẹp và men say.

    Con đường từ phố đến Camp Holloway đầy những quán rượu và những cô gái phấn son ḷe loẹt. Và, thành phố cũng đầy những sắc lính. Những người từ mặt trận trở về, đốt tiền mua vội một đêm vui rồi sáng mai trở lại miền gió cát.

    Những người lính đồn trú ở đây, ráng làm quen với cuộc sống ở vùng nắng bụi mưa śnh, trong một giây phút nào, cũng nao nao v́ những tà áo trắng buổi sáng trong sương mù Pleiku, t́m thấy một chút mộng ảo trong đời để làm kỷ niệm...

    Pleiku, những cuộc t́nh có thực đầy giông băo của những người lính và những cô gái giang hồ. Nhưng Pleiku cũng có những êm ái thánh thiện của t́nh học tṛ áo dài trắng và người lính dạn dày trong khói lửa.

    Pleiku có con đường đầy quán rượu cho lính G.I. viễn chinh nhưng cũng có con đường có hai hàng cây cao vút rợp bóng lá và những tà áo nữ sinh tung bay theo nắng.

    Người làm thơ, có lúc cũng cảm khái v́ cái không gian, thời gian của thành phố ấy.

    Mưa cũng là cái mưa đặc biệt, mỗi mỗi hạt mưa như chứa đựng cả những nỗi niềm của tất cả những địa phương xa lạ thu góp về.

    Nắng cũng là cái nắng không phải của một nơi chốn nào khác, nó mang đến cái hanh hao khó chịu nhưng cũng trong màu nắng ấy lấp lánh những t́nh cảm thầm th́ khó tả.

    Lạnh cũng chẳng phải là cái lạnh lẽo b́nh thường mà h́nh như cỏ cây, đường phố, núi non... ở đây cùng se ḿnh và chia sẻ chung vui buồn với con người.

    Từ giây phút hiếm có trong đời, cảm xúc đă làm ngôn ngữ tăng thêm lôi cuốn và tạo nhiều ấn tượng. Những câu văn được viết với tâm cảm sống bừng bừng. Những bài thơ như ghi khắc lại những cuộc đời hiện thực trong bát ngát khung trời thi ca. Cảnh và người, người và cảnh, như có ǵ trao đổi với nhau, xẻ chia với nhau trong khi chiến tranh đến và cuốn đi tất cả như trong một cơn hồng thủy.

    Những nhà văn, nhà thơ đă làm cho nắng Pleiku lung linh hơn và bầu trời Pleiku mênh mông cao vút hơn.

    * * *

    Nhà văn đầu tiên mà Tigon muốn đề cập tới hôm nay , là người đă đưa Pleiku đến với những người thành phố , thi vị hóa Pleiku , để những người chưa hề đặt chân tới vùng phố núi này , có thể tưởng tượng ra một chốn thơ mộng , với những kỷ niệm đẹp theo suốt cuộc đời của những người đă từng đến qua Pleiku :

    Nhà thơ Vũ Hữu Định và Bài Thơ về Pleiku

  5. #1655
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nhà thơ Vũ Hữu Định

    Một người đội vương miện cho Pleiku là Vũ Hữu Định. Ông chỉ là người “khách lạ” ghé chơi, không phải là người bản quán đă thở và sống với thành phố ấy. Nhưng, người khách lạ ấy đă làm rạng rỡ hơn cảnh vật và khám phá từ thiên nhiên những tâm t́nh ấp ủ theo từng ngơ phố từng bước chân đi.

    Nếu nói bài thơ “C̣n Một Chút Ǵ Để Nhớ” của thi sĩ họ Vũ đă làm cho Pleiku trở thành một nơi chốn cực kỳ lăng mạn và thơ mộng của thi ca Việt Nam th́ cũng chẳng phải là ngoa ngôn.

    Những câu thơ dễ thương của một vài con phố nhỏ heo hút của vùng cao nguyên, với h́nh tượng của “Em”, của thời tiết lạnh lạnh để má em thắm để môi em hồng.

    Có ai hỏi là những nhân dáng này có thật trong đời sống của người làm thơ không th́ nhà thơ họ Vũ đă trả lời rằng đó chỉ là h́nh tượng tổng hợp từ nhiều h́nh ảnh trong thực tế để làm thành một h́nh tượng tuyệt diệu của tưởng tượng, của hư cấu.

    Và trong cái không gian của một phố núi nhỏ nhoi, con người thi sĩ và cảnh vật cũng như thiên nhiên ở đây h́nh như thở chung một nhịp đập của trái tim tràn cảm xúc. Con phố hoang sơ lạnh lùng nhưng dường như có một tâm hồn mà người thơ cảm thông được, hiểu được từ nỗi cô đơn mà trời riêng dành cho người làm thơ.

    Bài thơ ấy gồm chỉ mười hai câu thơ thôi mà chuyên chở rất nhiều t́nh, ư. Thơ có thiên nhiên ḥa hợp với con người. Thơ làm đời sống có nhiều chất thơ hơn để quên đi những ám ảnh của chiến tranh:


    “Phố núi cao phố núi đầy sương
    phố núi cây xanh trời thấp thật gần
    anh khách lạ đi lên đi xuống
    may mà có em đời c̣n dễ thương
    phố núi cao phố núi trời gần
    phố xá không xa nên phố t́nh thân
    đi dăm phút đă về chốn cũ
    một buổi chiều nao ḷng bỗng bâng khuâng
    em Pkeiku má đỏ môi hồng
    ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
    nên mắt em ướt và tóc em ướt
    da em mềm như mây chiều trong
    xin cảm ơn thành phố có em
    xin cảm ơn một mái tóc mềm
    mai xa lắc trên đồn biên giới
    c̣n một chút ǵ để nhớ để quên.”

    H́nh như về sau này, khi Cộng sản chiếm miền Nam, th́ trong các tuyển tập thơ có trích đăng bài này, dù không phải là một trăm phần trăm nguyên tác. Thí dụ như hai câu thơ cuối th́ nguyên bản là:

    “mai xa lắc trên đồn biên giới
    C̣n một chút ǵ để nhớ để quên”

    Th́ sửa lại là:

    “mai xa lắc trên đồi biên giới
    C̣n một chút ǵ để nhớ để quên”

    Chỉ sửa có một chữ mà ư tưởng đă khác nhau nhiều!

    Tôi không rơ Vũ Hữu Định viết bài thơ này trong thời gian nào nhưng theo nhà thơ Luân Hoán, một người bạn thân cùng quê với anh, đă tả chân dung nhà thơ ấy như sau:

    “Với chiều cao khoảng một thước sáu nhưng có bề ngang, cộng với dáng đi chữ bát, cộng thêm lối ăn vận lè phè nhà thơ Vũ Hữu Định trông gần như hơi thấp. Anh không có khuôn mặt đẹp trai nhưng nh́n rất bắt mắt. Nụ cười xuề x̣a luôn luôn đi trước giọng nói dí dỏm bộc trực đă thắp sáng khuôn mặt ngả màu nâu sậm của nhà thơ miền Trung ra đời vào thập niên 40 này.

    Năm 1970, năm tôi không may mắn phải giă từ rừng núi và phố chợ Quảng Ngăi để trở về Đà Nẵng, tôi đă gặp và quen thân với Vũ Hữu Định. Lúc đó h́nh như anh đang mặc áo cán bộ xây dựng nông thôn. Địa bàn công tác của anh ḷng ṿng ven ŕa thành phố Đà Nẵng như Thanh Khê, Hà Khê, An Hải, Sơn Trà... Anh chợt đi, chợt về. Đặc biệt là lúc nào cũng có vẻ thong dong giàu có thời giờ phất phơ phố xá. Anh làm thơ nhiều trong giai đoạn này. Thơ của anh hầu hết được đăng trên các tạp chí văn chương tại thủ đô Sài G̣n.

    Vũ Hữu Định có đời sống vật chất không mấy khả quan. Quen biết nhau khá lâu nhưng anh từ chối không thuận cho tôi đến nhà chơi. Cũng không hề đề cập đến gia đ́nh của anh. Biết anh có vợ có con nhưng măi về sau này tôi mới t́nh cờ được gặp trong một hoàn cảnh thật buồn!”

    C̣n một chút ǵ để nhớ, ơi kỷ niệm của một thời trong một đời người.

    Có khi em Pleiku chỉ là tưởng tượng trong thơ. Thi sĩ đă làm thành một nhân dáng nữ tuyệt vời để tô điểm cho phố núi ấm áp hơn trong cái lạnh se se Tây Nguyên. Thơ như tháp cánh vút lên, để những hàng cây dầu hai bên con đường học tṛ vươn lên màu lá xanh hiền. Thành phố có em, là thành phố mà t́nh yêu đă làm một thứ trang sức cho đời lính thú biên trấn xa xôi. May mà c̣n có niềm vui,...

    Kỳ sau : Nhà thơ Kim Tuấn

  6. #1656
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy, miền Nam mời gọi con dân...

    Xin cảm ơn,
    nmq đă châm trà, rót ra tách, khói bốc thơm nghi ngút trong nắng sớm mai... đă được thành viên Tigon trang trọng nâng tách trà..
    ... t/v Tigon cũng mời gọi thân hữu.. cùng nhau ôn lại truyện năm xưa...

    Kính mời thân hữu, đưa tay đón nhận những tách trà bằng hữu.. những tách trà đem lại chút hương xưa... khơi gợi những cô đọng buồn vui của thời đă qua...

    Trân trọng, nmq

  7. #1657
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy..; đôi giày dính bùng đất đỏ....

    ... ngày đó khoảng 69 nmq phải lên Pleiku để đón một bệnh nhân nguy cấp.. chiếc máy bay Dakota của AVN đáp xuống phi trường Pleiku mới.. nằm ở gần quân đoàn II.
    Đi xe quân đội sang đồn điền Catecka.. nơi đây cũng có phi trường, xa xưa AVN đáp ở đây, chủ đồn điền là một Pháp kiều, Leon.. ông này lại hơi kỵ mấy ông CSVN nên bị phá phách hoài, sản phẩm của Catecka là trà đen để pha uống có châm thêm chút sữa...

    Thị xă Pleiku nơi ngă năm trông sang nhà thờ c̣n có rạp Diệp kính.. đi xuống phía Nam th́ qua núi Hàm rồng.. khoản 30 chục cây số, quẹo trái đi Cheo reo/Phú Bổn.(quốc lộ 13). c̣n như từ Pleiku đi thẵng phía Nam theo quốc lộ xuống Ban mê thuột. Từ thị xă đi lên hướng Bắc qua QD II th́ lên Kontum, Dakto..Kontum rẽ tay mặt th́ đi Plateau GI.. tới Ba tơ/Quảng ngăi. C̣n theo hướng đông đi qua phi trường Pleiku Area, tức camp Halloway sau này, qua đèo Mang yang xuống An khê đi Qui nhơn.

    Kỷ niệm đẹp nhất của chuyên đi là đôi bốt đi trận với đầy bùn đất đỏ.. tươi như đôi môi son sơn nữ... và cơn mưa không dứt mà đủ làm lạnh buốt ḷng, thương sót cho đời lính chiến.
    Cũng may, chuyến đi đón được bệnh nhân về đến Saigon.. b́nh an, nhờ thuốc men dư dả..thoát chết ./. nmq

  8. #1658
    Member Le Thi's Avatar
    Join Date
    14-11-2010
    Posts
    1,278
    Theo đọc các anh chị viết về Saigon thuở ấy hay Miền Nam thuở ấy , giống như trở về mái nhà xưa nhiều dể thương mà cs không thể nào xâm chiếm đánh phá được .
    Cầu mong , nếu thế hệ chúng ta chưa làm được th́ con cháu chúng ta , xây dựng lại nhiều nơi trân quư về t́nh cảm , cảm xúc , thêm chất văn minh và hiện đại để quên
    đi một thời gian mà kẻ xấu đánh cấp của chúng ta .

  9. #1659
    Member philong51's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    161
    Ngày đầu tiên tới Pleiku, CHT giới thiệu chúng tôi vùng đất Pleiku là vùng "Địa Linh Nhân Kiệt", để mất vùng nầy coi là mất cả Miền Nam?
    - Ngày xưa Cố TT Ngô đ́nh Diệm rất coi trọng vùng Cao Nguyên nầy và đă đặt tượng Đức Mẹ giữa đồi núi hoang vu ở Đức Cơ gần biên giới Campuchia.
    - Từ trên cao nh́n xuống các bạn sẻ thấy h́nh con chim đại bàng uống nước Biển Hồ với đôi cánh xoè ra (chổ tượng Phật Quan Âm)
    Ngày xưa Quân Đội Mỹ đă dùng máy để đo chiều sâu nhưng không thành công v́ vậy người ta tương truyền Biển Hồ nầy không có đáy?

  10. #1660
    Member
    Join Date
    17-06-2011
    Posts
    1,526

    VC chỉ có thể cướp đất, cướp dân, cướp chính quyền nhưng không cướp được văn minh

    Quote Originally Posted by Le Thi View Post
    Theo đọc các anh chị viết về Saigon thuở ấy hay Miền Nam thuở ấy , giống như trở về mái nhà xưa nhiều dể thương mà cs không thể nào xâm chiếm đánh phá được .
    Cầu mong , nếu thế hệ chúng ta chưa làm được th́ con cháu chúng ta , xây dựng lại nhiều nơi trân quư về t́nh cảm , cảm xúc , thêm chất văn minh và hiện đại để quên
    đi một thời gian mà kẻ xấu đánh cấp của chúng ta .
    VC chỉ có thể cướp đất, cướp dân, cướp chính quyền nhưng không cướp được văn minh .

    Trong gần 40 năm qua VC vẫn c̣n cố gắng loay hoay xây dựng "con người XHCN của chúng". Những người CS họ có lo âu, có dậy dỗ nhau đến thế nào chăng nữa, và dù có mang những kêu gào để sửa đổi, nhưng bản chất chế độ đă xây dựng con người mạt hạng th́ không thể thay đổi cái xă hội mạt hạng .

    Trong ngày vừa có bài cua/ ông Cao Cầu "chuyển ngữ" những tán thán của vài thức giả về phong cách con người XHCN thể hiện ngoài sân bay, trong pḥng nghỉ, chỗ ăn chung . Toàn những thứ sơ đẳng đă làm mất mặt dân Việt nơi chốn đông người .

    Bởi vậy VC không bao giờ cướp được miền Nam, cái tinh tuư của miền Nam lúc trước vẫn c̣n măi măi , thể hiện qua cả cách sống xa nhà của người Việt tỵ nạn .

    Hoan hô chị Tigon nới rộng chủ đề .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 12 users browsing this thread. (0 members and 12 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •