Results 1 to 2 of 2

Thread: Đừng tin những ǵ “Việt kiều yêu nước” nói

  1. #1
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,783

    Đừng tin những ǵ “Việt kiều yêu nước” nói



    Nếu như những người yêu chuộng sự thật luôn cảnh giác “đừng nghe những ǵ CS nói, nhưng hăy nh́n những việc CS làm”, th́ những người CS cũng chớ dại dột cả tin đám “Việt Kiều yêu nước” về Việt Nam nói chuyện “ḥa hợp ḥa giải” với nhà cầm quyền từng khiến họ chạy bán sống bán chết trốn khỏi quê cha đất tổ để xin tỵ nạn khắp năm châu.

    Lư do đừng tin vào những người gọi là Việt Kiều Yêu Nước (VKYN) kia cũng đơn giản và dễ hiểu thôi: Nếu họ thật ḷng với những ǵ họ nói, họ khóc hu hu, người mếu máo, kẻ sụt sùi th́ họ đă ở lại VN luôn chứ ai lại quay về lại chốn đất khách quê người.

    Mới hôm rồi, nhân dịp Kách Mạng ăn mừng kỷ niệm lần thứ 39 Ngày Phỏng hai ḥn Miền Nam, ngài Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn đặc trách công tác ḥa hợp ḥa giải theo Nghị Quyết 36, gọi túm gọn theo “văn hóa mới xhcn” hôm nay là công tác giao hợp “kiểu” 36, đă chiêu đăi một lô “việt kiều yêu nước” gốc “Ngụy” một chuyến về VN đi thăm Trường Sa cầu siêu cho bộ đội Hải quân CHXHCNCC đă hy sinh không được nổ súng để bảo vệ hải đảo tổ quốc, cùng cầu cho hải quân VNCH đă được lệnh trên bắn ch́m tàu giặc trước khi bị giặc giết hại, và đến Nghĩa Trang Quân Đội ở Biên Ḥa nay được “cách mạng hóa tên” là Nghĩa trang Nhân dân B́nh An.

    Nh́n tấm ảnh ngài Thứ Trưởng “Cô Sông” chụp với mấy VKYN được “36 kiểu” ưu ái một cách đặc biệt với vẻ mặt hớn hở mà tội nghiệp cho cậu ấy.

    Gọi ngài Thứ trưởng là “cậu” v́ “so bề tài sắc” với mấy “nhà lăo thành VKYN” Lư Kiến Trúc, Nguyễn Phương Hùng, Nguyễn Ngọc Lập… cỡ Nguyễn Thanh Sơn giỏi lắm cũng chỉ xứng hàng em út.

    Chỉ cần dẫn chứng siêu kỳ tích theo lư lịch tự khai (1) của một Nguyễn Phương Hùng, như tốt nghiệp Khóa 27 Sĩ quan Trừ bị Thủ Đức ngày 1/8/1968 với cấp bậc Chuẩn Úy; bị thương (30/11/1968) và giải ngũ ngày 27/5/1969; thời gian ông phục vụ chỉ vỏn vẹn 4 tháng mà ông Hùng đă lên tới cấp bậc Đại Úy, trong khi đồng môn với ông Hùng ra trường cũng bị thương tại trận tiền như người mổ (keyboard) bài này vẫn phải đợi đúng 18 tháng “Chuẩn bị Sợ” (Chuẩn úy) mới được lên cấp “Sợ Thiếu” (Thiếu Úy).

    Chuyện “thần phong” như vậy mà VKYN Nguyễn Phương Hùng c̣n làm được th́ huống hồ chi chuyện ông ấy giả đ̣ khóc hu hu ra vẻ ăn năn hối hận “Biệt Động Quân Sát” Kách Mạng trước 1975 để được hàng chóp bu của một nước 90 triệu dân từng đánh bại những tên thực dân đế quốc sừng sỏ nhất thế giới kim cổ phải trầm trồ mua chuộc khen thưởng nuông chiều đủ tṛ; màn nào cũng chẳng những được free tức miễn phí mà c̣n tí tẹo quà cáp mang về... Mỹ. Chứ ở Mỹ ai coi ra ǵ nữa.

    Ở Mỹ chẳng được ai coi ra ǵ nữa nhưng vẫn không hề xin ở lại luôn VN để ăn khế ngọt dài dài là đủ biết Việt Kiều Yêu Nước Việt Cộng là yêu dỏm đấy, v́ họ thừa biết “khế ngọt” lo ăn xong là dọt lẹ chứ nằm lâu dưới gốc sẽ lănh toàn khế chua.

    C̣n như hai ông Trúc và Lập th́ cũng thế thôi. Họ đă có khả năng hơn cột đèn là đi được nên đă “khôn hồn” chạy bán sống bán chết để xin tỵ nạn CS, nay đă quen lối sống bên Mỹ là “không có ǵ quư hơn được free tức miễn phí”, nay nghe Kách Mạng chơi đẹp bao trọn gói một chuyến về ăn khế ngọt lại được khen thưởng trên đài, tội ǵ không đi.

    Chỉ cần chịu khó đội cái nón cối trên đầu trong giây lát và tuyên bố vung vít lung tung x̣e, mà nón cối th́ nhẹ tưng so với nón sắt hồi xưa. Điều quan trọng là không quên chuyến bay, giờ bay và hăng máy bay để khỏi lỡ ngày giờ trở lại đất tỵ nạn CS, nhất là những ai ăn trợ cấp xă hội của bọn đế quốc.

    C̣n chuyện Sơn bày tṛ dắt đám VKYN này lên Nghĩa trang Quân đội Thủ Đức nay bị đổi tên là Nghĩa trang Nhân dân B́nh an để làm công tác “ḥa hợp ḥa giải” lại càng phi ḥa giải, v́ nội cái tên gọi mới này đă gây ngay “phản cảm” với họ.

    “Phản cảm” v́ họ là những người có tŕnh độ kiến thức ít ra cũng Tú Tài mà bằng cấp VNCH không có thể là thứ chạy chọt hoặc mua bán “đại trà” như dưới thời CHXHCN hôm nay, nếu nhà nước có thực tâm tâm ḥa hợp ḥa giải sao lại phải đổi tên Nghĩa trang Quân đội thành Nghĩa trang Nhân dân, và họ thừa biết, trừ phái đoàn ông Sơn ra, bất cứ ai đến viếng thăm nơi này đều phải tŕnh thẻ CMND cho mấy người Công an túc trực hàng ngày tại cổng vào.

    Và c̣n... đâu rồi bức tượng người lính trận ngồi ngậm ngùi Thương Tiếc đồng đội đă nằm xuống?

    Sỏi đá mà “ngày sau… vẫn cần có nhau”, huống chi là con người.

    Nguyễn Phương Hùng, Nguyễn Ngọc Lập, Lư Kiến Trúc cũng là con người nên chịu đấm ăn… khế ngọt xong, rồi lại lo dọt lẹ qua Mỹ; chứ có ai ngỏ lời xin Sơn cho tôi ở lại VN luôn đâu…

    Cứ thế mà suy th́ nếu c̣n sống đến hôm nay, ông Tổng Thống Thiệu hẳn c̣n phải nói thêm câu:

    “Đừng tin những ǵ “Việt kiều yêu nước” nói, mà hăy nh́n chúng nói xong là cút về nước chúng xin được phép tỵ nạn CS, thay v́ ở lại VN”


    Nguyễn Bá Chổi

    * C̣n nhiều h́nh ảnh và chi tiết ▼ ở Website dưới đây:
    http://danlambaovn.blogspot.com/

  2. #2
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,783

    Vài lời với ông Nguyễn Thanh Sơn

    Mấy hôm rầy bà con nội ngoại chỗ này, chỗ kia nghe ông thứ trưởng ngoai giao Nguyễn Thanh Sơn lớn tiếng kêu gọi ḥa giải ḥa hợp (HHHG) dân tộc.

    Ừ th́ ḥa giải. Người Việt Nam nào chả thuộc ḷng câu chín bỏ làm mười, bầu ơi thương lấy bí cùng.

    Gương ḥa giải, tha thứ của tổ tiên ta c̣n sáng ngời ngời. Ngày xưa các cụ tha kẻ làm nội gián, đầu hàng địch, tha cho quân xâm lược, những người con của các cụ không làm được điều đó sao? Thừa kế ḷng nhân và tinh thần hiếu ḥa của các cụ, ngay trong chiến tranh, VNCH có chiến dịch chiêu hồi. Hàng trăm ngàn chiến binh cộng sản đă bỏ súng về với quốc gia, thậm chí nhiều cán binh bị bắt ngoài mặt trận nhưng xin theo quy chế chiêu hồi đều được học nghề và cho về đoàn tụ với gia đ́nh, nhiều người sau thành viên chức lớn có, nhỏ có, trong chính quyền.

    Ông nNguyễn Thanh Sơn kêu gọi hai bên: “Lấy chân thành xóa hố sâu thù hận”.

    Lấy chân thành xóa hố sâu thù hận? Nhưng có thể tin vào "chân thành" của CS không? Các ông từng "đấu tố, đào tận gốc, tróc tận rễ", giết hại hàng trăm ngàn người trong đó có biết bao nhiêu ân nhân của các ông. Chính Hồ Chí Minh đă khóc lóc xin lỗi dân, nhận sai lầm, nhưng sự khóc lóc xin lỗi, nhận sai lầm đó lại bộc lộ rơ ràng là dối trá của cộng sản khi chiếm miền Nam với "ḷng hận thù ngất trời"(!). Các ông tống hàng trăm ngàn "ngụy quận ngụy quyền" đi tù. Đánh 'tư bản", đuổi hàng triệu dân lành không tội t́nh ǵ về các vùng kinh tế mời, cô lập họ với anh em, thành phố thân yêu của họ. Hàng triệu người sợ hăi, thà chết chạy trốn các ông, khiến các thành phố lớn của VN, "hang ổ của bọn tay sai Mỹ, ngụy" một thời phồn thịnh, giàu sang trở nên nghèo nàn, vắng tanh như chợ hoang. Tin sao được khi các ông lừa dân, đổi tiền, bần cùng hóa toàn dân tôi? Tin sao được khi những người lao động dành được chút tiến gửi ngân hàng bị các ông cướp giật không trả lại một xu?

    Tin vào ḷng chân thành của các ông sao được khi các ông vừa kư lệnh ngưng bắn với VNCH để quân đội hai bên ăn tết Mậu Thân th́ ngay lập tức Bác Hồ của các ông "ngâm thơ", lệnh cho con cháu bác thả sức tấn công bắn giết dân lành nơi các chiến sĩ VNCH hoàn toàn tin tưởng vào lệnh này, cất sùng trong kho, đang thành kính thắp hương cúng tổ tiên, tận hưởng mấy ngày xuân ngắn ngủi với vợ con. Tin sao được khi hiệp định Genève chưa ráo mực, các ông đă bội ước, xua quân vượt qua vĩ tuyến 17 tấn công miền Nam? Tin sao được khi chỉ một phút sau khi hiệp định Paris có hiệu lực, các ông đă pháo kích vào thành phố, giết dân lành, tấn công lấn đất giành dân? Tin sao được khi các ông kêu gọi quân nhân công chức thuộc chế độ VNCH đi học tập mười ngày, một tháng, rồi bỏ tù họ đến hàng chục năm, đến chết rũ tù? Tin sao được khi năm 1976, lúc c̣n hàng trăm ngàn tù nhân cải tạo, ông thủ tướng mà các ông ca ngợi là thật thà trung hậu Phạm văn Đồng xưng xưng nói dối với báo chí quốc tế là "chỉ c̣n vài ngàn" và ông thủ tướng nhân hậu này c̣n ngậm máu phun người gọi chúng tôi là "những tên ăn gan uống máu người với nghĩa đen"

    Ông Sơn c̣n c̣n nói thêm là cần có những con người tiên phong dám ngồi lại với nhau.

    Hơn một triệu quân cán chính VNCH, theo lời kêu gọi của TT Dương Văn Minh, người lănh đạo một chính phủ ḥa hợp ḥa giải, đă ở lại, bỏ súng xuống, chấp nhận ḥa giải, chấp nhận đi tập trung cải tạo, chỉ mong ngày hết chiến tranh được sống yên b́nh, không hận thù. Đây rơ ràng là bằng chứng hùng hồn nhất về tính ḥa hợp, ḥa giải của người miền Nam, của những người các ông gọi là ngụy. Mới đây nhất, người bị các ông giam giữ 5 năm cải tạo, hơn 30 năm lao tù vừa được tha, đại úy VNCH Nguyễn Hữu Cầu, đă lớn tiếng kêu gọi yêu thương giũa các thương binh VNCH và thương binh Cộng sản. Đẹp không?

    Nhưng người tin tưởng vào sự HHHG của các ông ở lại, ngồi lại đă bị các ông lừa dối, bị lừa dối đến chết trong tù như Trần Văn Tuyên, thậm chí người của các ông như ông Lưu Trường Khương, phụ tá Tổng Trưởng Thông Tin Lư quư Chung trong nội các HHHG Vũ Văn Mẫu của TT Dương Văn Minh cũng đă bị cải tạo cho đến chết rũ tù (hồi kư Lư Quư Chung).

    Một người từng không đội trời chung với các ông đă trở về, ngồi xuống với các ông là Phó TT Nguyễn Cao Kỳ. Các ông đă nghe những đề nghi tha thiết của ông Kỳ về HHHG giữa hai bên thế nào? Không có ǵ! các ông chỉ lợi dụng ông Kỳ ngây thơ để bịp chúng tôi. Ông Kỳ mất, quốc vương Mă lai gửi người đến phúng điếu, có thấy bén bảng một nhân viên hạng bét của ṭa ĐS các ông đến thắp cho một nén nhang cho ông Kỳ không? Phạm Duy măi trước giờ chết mới dám thổ lộ với Lưu Trọng Văn: “Cậu tin không, đến chết tôi vẫn ngạc nhiên, “bên kia” người ta bảo tôi là “thân cộng”, c̣n “bên này” người ta cũng chả tin tôi v́ vẫn cho tôi là “thân quốc gia. "(Lưu Trọng Văn, Một Thế Giới). Vài người "bên kia" có lư do để nghi Phạm Duy thân cộng, c̣n các ông, người đă mời Phạm Duy về sao c̣n nghi ngờ ông?

    Thôi th́ bảo những chuyện đó qua rồi, ông Sơn bảo gần 40 năm rồi bỏ qua, quên đi. OK, bỏ qua chuyện cũ, bỏ luôn cả chuyện ông nhục mạ những người biểu t́nh chống cộng là đi biểu t́nh thuê, nhận vài đô la kiếm sống.

    Vâng bỏ qua để ḥa giải, ḥa hợp. Nhưng các ông bây giờ, vâng, tôi muốn nói bằng vào các chuyện bây giờ có thể thấy các ông thực sự muốn HHHG không?

    Không!

    Các ông không thực ḷng HHHG với người Việt ở nước ngoài. Các ông c̣n đang ngăn cấm bao nhiêu người về nước, các ông đă bỏ súng, lựu đạn vào hành lư bao nhiêu người? Các ông hành động chẳng khác thằng bán tơ dở dói với cụ viên ngoại. Các ông vu khống và bỏ tù bao nhiêu người. Nói chuyện này ra, các ông bảo họ v́ là những người về nước chống lại chính quyền, trong khi các ông rêu rao chuyện các ông dẫn một số Việt Kiều "chống cộng cực đoan" đi chỗ này chỗ nọ tuyên truyền lừa bịp.

    Nhân đây nói chuyện Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa. Các ông chỉ mới cho quét dọn một vài phần mộ để lừa đây thôi. Trước kia ai vào thấp hương đều bị theo dơi. Anh em chúng tôi nằm đó bị ruồng rẫy, coi rẻ. Ngay khi vào đến Sài G̣n, song song với những chuyện tàn bạo các ông đă gây ra cho dân tôi, các ông đă làm một việc vô cùng nhục nhă, thất đức là kéo đổ tượng Tiếc Thương, biểu tượng anh hồn tử sĩ VNCH. (Ôi, chỉ biểu lộ ḷng thương tiếc cha, anh, đồng đội cũng bị ngăn cấm, đạp đổ!). Để HHHG, các ông dám phục hồi lại tên nghĩa trang quân đội không? dám dựng lại tượng Tiếc Thương không? Các ông dám cho lá cờ mà các anh hùng tử sĩ này vinh hạnh phục vụ được bay trên phần mộ của họ không? Khi lấy ḷng người yêu nước, các ông tổ chức cái gọi là tưởng niệm anh hùng tử sĩ Hoàng Sa, các ông bắt những người anh hùng Hoàng Sa này phải từ bỏ lá cờ vàng thấm máu của họ để nhận lá cờ đỏ sao vàng trên bàn thờ họ là sao? Đừng làm nhục họ quá mức như vậy? Về việc này, các ông cần học người Mỹ cách tôn trọng lá cờ của phe thất trận miền Nam trong nội chiến của họ.

    Nhưng có một điều chúng tôi tự hỏi là tại sao ông Nguyễn Thanh Sơn có vẻ quan tâm đến HHHG với người Việt lưu vong mà không hề đề cập đến HHHG với những anh em, đồng bào ngay trong nước?

    HHHG với anh em trong nước trước mới là điều thiết thực và quan trọng vô cùng.

    Những nhà tranh đấu dân chủ, tự do cho dân tộc trong nước có tội t́nh ǵ mà các ông bắt bớ, đánh đập. Sao không ḥa giải với họ? Thả hết họ ra, công nhận họ là những người yêu nước, xin lỗi họ, ngồi xuống với họ, nói chuyện với họ, lắng nghe họ nói và sửa sai theo lời khuyên của họ. Không HHHG được với họ, không nói chuyện được với ngay người trong nước, không yêu thương được anh em ḿnh là sao? Việc này các ông cần học người Miến Điện.

    Người Việt nào chẳng thuộc ḷng câu máu chảy ruột mềm, câu nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước phải thương nhau cùng, chừng nào các ông học được, thể hiện được tính cách ḥa ái của tổ tiên ta, HHHG với người trong nước trước, chúng tôi mới tin được các ông.

    Mà nói cho hết; qua những ǵ ông Nguyễn Thanh Sơn nói, người ta thấy ông chỉ ba hoa bốc đồng. Ngay cấp trên của ông, những người nắm mệnh hệ dân tộc, trong đảng CSVN cũng nghi ngờ chính ông, huống chi chúng tôi.



    Hoàng Lan Mộc Châu

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 22-02-2012, 08:06 AM
  2. Replies: 6
    Last Post: 25-12-2011, 12:40 AM
  3. Replies: 2
    Last Post: 12-12-2011, 12:31 PM
  4. Replies: 2
    Last Post: 20-02-2011, 06:53 AM
  5. Replies: 1
    Last Post: 30-01-2011, 12:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •