-
[QUOTE=Nhân;26672]Bác Cố Quận thân mến, đă lâu rồi không được đọc thơ bác, mấy hôm trước thấy bác tiếp tục đăng bài Nhân lại được vào xem thơ bác, chúc bác mạnh khoẻ, t́nh thần tráng kiện và luôn hanh thông trong công việc.
Nhân hôm nay có bài thơ này xin được mạn phép góp vui vào mục Thiền Thi của bác.
Duyên thọ diệt lại sanh
Nghiệp thủ mất vẫn tàng
Ngă hoại tâm không chuyển
Pháp khởi hạnh tướng thành
Nhân[/QUOTE]
Cám ơn bác Nhân đă ghé thăm và tặng quận tôi bốn câu thơ hay; quận cũng chúc Bác và Gia Đ́nh một năm Tân Măo 2011 mọi sự hạnh thông, như ư ḿnh vậy. Xin gửi Bác bài...
[SIZE="4"][COLOR="red"]Về Đâu Ông Đồ Xưa!!!
[/COLOR][/SIZE]
[I][COLOR="blue"]Giữ đạo làm người khó lắm a
Ngọn bút lông, nghiên thiếu mực là
Thả nét vuông tṛn lên găy nét
Buông làn trường đoản xuống hư sa
Vui câu thi phú buồn thi phú
Nộ chữ bảng khoa hỉ bảng khoa
Đâu hỡi! Ông Đồ xưa đâu hỡi
Hoành, trướng tay treo nhớ Lăo Gia[/COLOR][/I]
Thân,
Cố Quận
-
Bác Cố Quận mến
Nhân cảm ơn bác, Nhân cũng có bài hoạ này ở dạng thơ tự do thôi th́ Nhân biết bài thơ này không hợp cảnh bác Tặng Nhân nhưng mai sau nếu ơn trời cho hợp duyên thắng ư th́ biết đâu nó lại hay Nhân cũng xin mạn phép gửi bác:
Duyên khởi, hoại diệt sanh
tánh nương chấp măi hằng
Lợi nghĩa theo thời chuyển
Hiện thắng pháp tướng thành
Nhân
-
Bác Cố Quận mến
Nhân xin góp vui thêm vào mục Thiền Thi của bác với một bài thơ tự do nữa:
Vạn pháp không diệt sanh
Bỉ chấp ngă sanh diệt
Tự tâm vô tướng định
Thắng nghiệp kim thân thành
Nhân xin có đôi lời giăi bày: Vạn pháp không sanh không diệt v́ pháp vốn trong sạch thường trụ, do nghĩa thắng mà pháp định và kết thành trong thân tâm, thân tâm sanh diệt nên pháp trong thân tâm cũng sanh diệt theo nhưng thật (chân) pháp vẫn thường trụ không sanh không diệt
Nhân nói v́ nghĩa thắng nên pháp định trong tự tâm này ra v́ chấp pháp trên thế gian rất nặng, \"pháp là con thuyền khi qua sông, qua xong th́ nên bỏ con thuyền đó xuống không nên ôm nó làm ǵ\" đó là ư của Thế Tôn, nhưng ngày nay nhân gian coi pháp quan trọng hơn ḷng từ bi và lợi tha, và dùng pháp kích thích ḷng từ bi và hỗ trợ cho lợi tha, đến lúc này th́ Nhân biết sự kích thích đó là ngược đời và sai lầm, Thế Tôn v́ ḷng từ bi tột độ nên mới lên đến Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, người đời định danh Vô Thượng Pháp Vương, cũng v́ ḷng từ bi mà Thế Tôn nói pháp để độ chúng sinh, pháp theo Nhân nghĩ chỉ hỗ trợ cho sự lợi tha,nương pháp thế gian và xuất thế gian th́ nghiệp theo đó mà định thành, ở đây Nhân mạn phép giăi bày đến pháp thế gian: Tại thế gian thiện thắng ác, chánh thắng tà, chân thắng nguỵ, thắng nghiệp trên thế gian cũng do đó mà thành, ở pháp xuất thế gian vô thắng hữu, không thắng có, minh thắng vô minh, nghĩa thắng cũng theo đó mà phát triển, Nghĩa thắng nghiệp Nhân hiểu như vậy nếu có ǵ sai mong bác cứ tận t́nh chỉ dẫn nếu có ǵ mạn phép mong bác bỏ qua cho Nhân coi như Nhân c̣n phải học nhiều.
Nhân hôm nay cũng mạn phép hoàn chỉnh lại bài dưới đây để tặng bác
Nhân đặt tựa đề là
Thắng mộng:
Từ sắc minh không đi lối nào
Tướng theo duyên diệt trụ nơi đâu
Tánh nương duyên khởi ngộ không thấu
Chúng đến rồi đi trần mỗi ta
Thân nặng nghiệp u khi ái chấp
Thăng hoa bỉ ngă sầu thêm sâu
Ta thời đắc ǵ khi hoàn giấc
Tâm ngộ sắc thông mộng thắng thành
Nhân.
-
Bác Cố Quận mến
Nhân xin được có đôi lời giăi bày thêm, ngày nay giới trẻ ưa dùng pháp thế gian mà coi thường pháp xuất thế, cho pháp xuất thể là viển vông hoang đường cho rằng với sức mạnh cộng hưởng của nhận lực hàng tỷ người có thể cải tạo xă hội bằng pháp mà quên gốc từ bi, coi thường tâm: thất kính, thất lễ với thần linh trong tam giới, hiện giờ th́ chưa sao nhưng về lâu về dài sẽ gây ra những hậu quả tai hại khi tự tâm vô thường không có chánh định việc xă ngă vào vô minh chịu kiếp đoạ đày là chắc chắn sẽ xảy ra, nhẹ th́ người thường tạo nghiệp phải chịu quả báo, nặng th́ người lănh đạo dân tộc phạm thượng tạo nghiệp th́ cả dân tộc bị quả báo riêng Nhân cũng v́ mối lo phiền này cũng xin được góp vào mục Thiền Thi của Bác một vài bài thơ thôi cũng là một đóng góp nhỏ nhoi của Nhân trong nhà Phật Gia cũng là xin Bác rộng ḷng cho phép nếu có ǵ sai hoặc không phải mong Bác niệm t́nh tha thứ mà dạy bảo:
Lộ xuất thế:
Pháp thế gian không định
Biệt nghiệp chấp mệnh minh
Thân tự tướng tri liễu
Pháp xuất thế hiện h́nh
Kính
-
Bác Cố Quận mến
Nhân c̣n một bài thơ tự do này xin đăng nốt để kết thúc đoạn giăi bày này ở đây
Hết lộ:
Vẫn tại tự năng hành
Tâm sở pháp diệt tàn
Vẫn tại tự chân tâm
Pháp nhân duyên khởi thành
Và Nhân cũng xin có đôi lời giải thích về nghĩa trên của bài thơ: Vẫn tự tại năng hành là tại tướng năng hành của thế gian ( Tâm sở pháp diệt tàn) tại đó pháp thắng mộng diệt tâm sở tàn, tâm sở cũng là tâm, khác ở chỗ trong đó có tha nghiệp của chúng sinh khác với tha nghiệp tự thân của tâm năng và khi tâm sở diệt th́ cũng từ Chân Tâm, sau khi tâm sở diệt, tâm năng chuyển pháp thế gian thành pháp xuất thế theo nhân duyên khởi, đây là pháp Thập Nhị Nhân Duyên của Thế Tôn là một trong những giáo lí quan trọng nhất của đạo Phật và cũng là đích đến cuối cùng của chánh lộ xuất thế, nền tảng đầu tiên của Phật Pháp.
Những điều trên đây nếu có ǵ không đúng xin Bác góp ư để đúng hơn, nếu có ǵ sai xin Bác dạy bảo cho Nhân, kiến thức của Nhân c̣n hạn hẹp luôn cần được dạy và tự học thêm.
Kính
-
Bác Cố Quận mến
Hôm nay Nhân cũng xin có đôi lời giăi bày về cái hiểu của Nhân về Đạo Gia, cũng là Đạo mà Nhân đă từng rất yêu thích ,say mê.
Theo Nhân th́ do nghĩ thắng mà pháp kết trong tự tâm, pháp kết trong tự tâm tạo nên khí gọi là pháp khí đây là khí có h́nh tướng nhưng vô thường theo thời, tự tâm cũng không có h́nh tướng và vô thường, khí của nó cũng vậy không có h́nh tướng và vô thường, theo thời mà sanh diệt, Chánh thắng Tà, Chân thắng Nguỵ, Thiện thắng Ác, Nếu Chánh Chân Thiện của tự tâm không giữ được mà tự tâm ấy vương vào ṿng tham, sân, si mạn th́ cũng bị biến tánh mà bản thể đại diện của nó là tự tâm và pháp cũng theo đó mà diệt. Đó là cái nhân hiểu về Đạo Gia của Thế Gian, c̣n tại Đạo Gia xuất thế gian th́ Nhân hiểu như vầy, Tâm tổng thể bao trùm tất cả không gian và thời gian, c̣n các pháp Thắng Thời: Chân, Thiện Mỹ th́ hiển hiện.Khí của pháp thắng thời cũng vậy tồn tại măi trong nhân gian, và khí của Tâm cũng vậy. Tuy nhiên Nhân xin nhận xét rằng: Đạo xuất thế của Đạo Gia có thắng thời, có bao trùm tất cả không gian và thời gian nhưng thật vẫn nương tâm, vẫn chấp vào tâm không, chưa phải đạo Niết Bàn và Vô Thượng Bồ Đề măi măi thường trụ ĺa nhân gian mà độ sinh vẫn gắn với nhân gian. Về Pháp xuất thế của Đạo Gia th́ chưa phải là pháp không thể nghĩ bàn mang lại sự an lạc thanh tịnh cho tất cả chúng sinh trong tam giới, Pháp của Đạo Gia thắng thời nhưng thực tế phải đợi thời thế gian mới có thể lợi tha rộng lớn v́ vậy cái Đức thường phải nương tàng mà ẩn, chôn dấu để đợi cái hiện hữu sanh diệt hợp thời.
Sau đây Nhân xin làm một bài thơ theo cái hiểu nông cạn và hẹp ḥi của Nhân về Đạo Gia tặng bác, thôi th́ Nhân hiểu biết chưa sâu sắc về Đạo Gia nên hồn thơ không hay cốt tặng bác cái đúng vần luật trong thơ của Nhân vậy
Đạo Gia Xuất Thế::
(khí=pháp)
Khí xuất thế gian Khí tại năng
Lợi tha nhân thế thể nương tàng
Thời thay người đổi không tàn pháp
Măi tại nhân gian liền diệt sanh
Kính
-
[COLOR="#FF0000"][/COLOR][SIZE=4]
[COLOR="#FF0000"]Đời Như Mộng[/COLOR][/SIZE]
[I][COLOR="#0000FF"]Đời như giấc mộng đời như mộng
Một bể tơ t́nh gánh trăm năm
Có, không, c̣n, mất trời ảo vọng
Mai về tây! Thanh tịnh toạ tâm
Bản lai diện mục ta cát bụi
Một ngày gió cuốn mịt mù xa
Xác thân vô hữu, vô danh tính
Tiền của quạnh tài! Bạc lắm a
Đời như giấc mộng ta là mộng
Kiếp trăm năm...dài tợ chữ không
Mất c̣n tiếng sấm vang, sét chớp
Chợt loé lên! Rồi tắt tầng không[/COLOR][/I]
Cố Quận