Hồi tưởng ngày này năm trước : Kỷ niệm 1 năm biểu t́nh yêu nước
[CENTER][COLOR="#FF0000"][B][SIZE=5]KỶ NIỆM MỘT NĂM " BIỂU T̀NH YÊU NƯỚC " TẠI HÀ NỘI VÀ SAIGON [/SIZE][/B][/COLOR]
[CENTER][IMG]http://i49.tinypic.com/1zb6us2.jpg[/IMG][/CENTER][/CENTER]
Ngày mai , 5 tháng 6 là ngày kỷ niệm một năm các cuộc "biểu t́nh yêu nước " của Hà Nội và Saigon , để phản đối Trung Cộng phương Bắc đă lấn áp mưu toan chiếm dần lănh thổ , lănh hải và những quyền lợi trên biển đông của Việt Nam .
Hẳn chúng ta c̣n nhớ , khởi đầu là :Lời kêu gọi biểu t́nh chống Trung Quốc được truyền qua các phương tiện như Facebook và điện thoại di động ở Việt Nam
Mục đích của cuộc biểu t́nh là phản đối Trung Quốc xâm phạm lănh hải Việt Nam qua vụ B́nh Minh 02 của Petro Vietnam bị tàu hải giám Trung Quốc cắt cáp thăm ḍ dầu khí hồi ngày 26 tháng 5 , 2011
Lời kêu gọi người Việt tham gia biểu t́nh vào 8 giờ sáng ngày 5 tháng 6 tới đây tại hai điạ điểm trước đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội và lănh sự quán nước này ở đường Nguyễn thị Minh Khai, quận 1 thành phố Hồ Chí Minh.
Le Nguyen (Danlambao) - Thắm thoát lại đến ngày 05/06, ngày đánh dấu những người con yêu ở hai đầu tổ quốc Hà Nội, Saigon rầm rập xuống đường bày tỏ ḷng yêu nước, chống bành trướng phương Bắc, kẻ ngang nhiên rượt đuổi, bắt giữ, bắn giết ngư dân Việt Nam đánh bắt cá trên ngư trường của tổ tiên ngh́n đời để lại.
Kẻ thù Phương Bắc hành xử man rợ, chúng ngang nhiên bắt bớ, ngang ngược đ̣i tiền chuộc mạng như bọn hải tặc thời trung cổ.
Những h́nh ảnh, những thước phim, những bài viết của các chiến sĩ thông tin trên các trang báo không chính thống chỉ ra nhiều cảnh ngư dân bó gối ôm đầu, mặt thất thần hoảng hốt, vái lạy “hải tặc” Trung Cộng khiến cho chúng ta những người cùng chung gịng máu Việt Nam không khỏi bức xúc bất b́nh lẫn căm giận lũ người khôn nhà dại chợ, hèn với giặc ác với dân.
Chúng, những tên hèn với giặc ác với dân phản ứng yếu ớt, nhu nhược với bá quyền Trung Quốc.
Các hệ thống tuyên truyền đồ sộ nắm trong tay nhưng những tên hèn với giặc gần như tắt tiếng, chúng chỉ dám xa gần nhắc đến “tàu lạ” nếu không muốn nói là hèn nhược khiến cho ḷng tự hào dân tộc trổi dậy, sục sôi phẫn nộ và người dân không yên tâm với cách giải quyết bọn giặc cướp của nhà nước cộng sản Việt Nam là mềm dẻo, hết sức tự chế đến độ mất dần đất biên giới, biển đảo vẫn tự chế, kềm chế nói như quan chức đỉnh cao của đảng ta là “làm cho t́nh h́nh thêm rất đổi t́nh h́nh!”
Thế cho nên, người dân không thể chờ lâu hơn nữa, họ tự kêu gọi nhau qua tin nhắn, qua báo lề dân hẹn ngày giờ cùng xuống đường bày tỏ thái độ dứt khoát rơ ràng, hừng hực khí thế đấu tranh với những tiếng hô vang dậy mỗi góc phố, từng con đường mà đoàn người yêu nước diễn hành ngang qua: “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam... Việt Nam, Việt Nam... Đả đảo Tàu cộng xâm lược... đả đảo, đả đảo... Bảo vệ nhân dân Việt Nam... bảo vệ, bảo vệ” cùng với một rừng biểu ngữ bằng vật liệu thô sơ viết vội mang nội dung yêu nước, yêu hoà b́nh đa màu sắc với ba thứ tiếng Anh, Việt, Hoa... thể hiện tính tự phát thật sự tự phát nhưng rất kiên quyết, mănh liệt: “Dân tộc Việt Nam mong muốn ḥa b́nh hữu nghị... Biển Đông không phải là ao nhà của Trung Quốc... Sự bành trướng của Trung Quốc đe dọa ḥa b́nh và an ninh thế giới... Quyết tử cho tổ quốc quyết sinh... ”
Hôm nay đă một năm trôi qua tưởng chừng mới hôm qua hôm kia với h́nh ảnh âm thanh sống động, những giọt mồ hôi tuôn đổ ướt đẩm trên vầng trán, trên khuôn mặt rạng rỡ của thanh niên phụ nữ, của cụ già em bé dưới ánh sáng mặt trời oi bức của những ngày hè ...
C̣n tiếp...
Họ là ai giữa Ngày 5 Tháng 6
[B][SIZE=2]Ts. Đặng Huy Văn (Danlambao)[/SIZE] [/B]
[CENTER][IMG]http://i49.tinypic.com/nxlvzc.jpg[/IMG][/CENTER]
(Kính tặng các biểu t́nh viên)
[CENTER][COLOR="#800080"]
Họ không phải là sinh viên
Cũng không là thầy giáo
Không phải nhà văn
Cũng không là nhà báo…
Họ là những Thiên Thần
Từ xứ sở Thần Tiên
Ghé qua Việt Nam
Vào Tháng 6 Ngày 5
Để thức tỉnh
Các con dân Nước Việt
Một thảm hoạ đang cận kề
Mà nhiều người chưa được biết
"Thảm hoạ biển người"
Đang chầu chực tràn sang!
Thảm hoạ gây nên bởi
Bè lũ bá quyền nuôi mộng xâm lăng
Mồm rao giảng học thuyết Đại Đồng
Mà chân lại xéo dày lên chủ quyền nước khác
Trong quá khứ đă chồng chất tội ác
Và ngày nay đồ tể hiện nguyên h́nh!
Ai đă đón chúng vào nước ta ư?
Rồi lịch sử sẽ công minh phán xét!
Ai đă bắt các Thiên Thần hôm đó ư?
Rồi lịch sử sẽ ghi danh khắc biết!
Các Thiên Thần hôm nay đă trở lại đời thường
Người vào tạm trong tù ngồi sáng tác văn chương
Người trở lại cơ quan, về giảng đường đại học
Những thông điệp do các Thiên Thần
Năm ngoái mang đến cho chúng ta
Lịch sử đă từng ghi từ hàng ngàn năm trước
Nhưng không hiểu v́ sao mà có kẻ cố t́nh quên?
Tổ Quốc ḿnh đă bao giờ có được phút b́nh yên
Kể từ sau cả ngàn năm Bắc Thuộc?
Có lẽ v́ đất nước chúng ta tuy có thừa anh hùng
Nhưng cũng không thiếu bọn buôn dân bán nước
V́ lợi quyền riêng mà rước giặc vào nhà!
Đau đớn thay những người lính đảo xa
Ba má không ai chăm nom, con không người nuôi dưỡng
Kể từ tháng 1 năm 74, khi các anh ngă xuống
Trước họng súng bá quyền sang cưỡng chiếm Hoàng Sa!
Ôi thật thương tâm người Liệt Sĩ đảo Gạc Ma!
Khi mộ anh được chuyển về quê Quảng Phúc(*)
Th́ danh hiệu Anh Hùng không biết có kẻ nào đă cướp?
Để lại người vợ trẻ chân quê bao tủi nhục xót xa!
Ôi Việt Nam! Việt Nam! Tổ Quốc hay là chết!
Cờ đỏ rợp trời giữa Tháng 6 Ngày 5
Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam sẽ đời đời bất diệt!
Tiếng các chị, các anh hô bao chất chứa hờn căm!
Rồi sẽ tới buổi b́nh minh trở về trên đất nước
Xin mời những Thiên Thần ra biển đảo tham quan
Rồi sẽ tới ngày Biển Đông d́m xác giặc
Xin hẹn cùng nhau ca khúc hát khải hoàn![/COLOR][/CENTER]
***
Nhân dip kỷ niệm một năm Ngày 5 Tháng 6, ngày sinh viên, trí thức và những người yêu nước Việt Nam xuống đường biểu t́nh chống nhà cầm quyền Trung Quốc xâm phạm trắng trợn chủ quyền Biển Đông của Việt Nam, tôi viết bài thơ trên để kính tặng những người biểu t́nh yêu nước.
Tôi mong Quốc Hội VN sớm thông qua Luật Biểu T́nh theo đề nghị của thủ tướng chính phủ hôm 25 tháng 11 năm 2011 để mọi người dân được tự do bày tỏ ḷng yêu nước của ḿnh mà không bị đàn áp và bắt bớ như ngày 5 tháng 6 năm 2011 vừa qua. V́ theo tôi, bọn bành trướng bá quyền Trung Quốc sẽ c̣n tiếp tục lăm le xâm lấn Biển Đông và biên giới đất liền của ta. Chỉ có quyết tâm của toàn dân tộc th́ mới có thể đẩy lùi được ư đồ bành trướng bá quyền xâm lược của chúng.
Hà Nội, 4/6/2012
TS Đặng Huy Văn
danlambaovn.blogspot.com
[url]http://danlambaovn.blogspot.com/2012/06/ho-la-ai-giua-thang-6-ngay-5.html?utm_source=BP_recent[/url]
C̣n tiếp...
Ngày 5 Tháng 6 – Đất nước gọi ta đứng lên
Văn Vũ (Danlambao) - Tṛn một năm trôi, nhưng dư âm của 11 cuộc biểu t́nh Chủ nhật, mở đầu bằng ngày 5-6-2011 quật khởi xuống đường chống Trung Quốc bành trướng ở hai trung tâm chính trị Hà Nội và Sài G̣n vẫn măi âm vang hào hùng đến hôm nay và mai sau. Bất chấp thực tại đáng buồn: nhiều biểu t́nh viên bị đàn áp, đánh đập, bắt bớ… sau đó, bị khủng bố bằng mọi biện pháp đê hèn, bẩn thỉu nhất. Những người VN yêu nước nhiệt thành, yêu tự do dân chủ, căm ghét độc tài… vẫn ngẩng cao đầu hy vọng.
Lần đầu tiên dưới thể chế toàn trị, trí thức và người dân vượt qua nỗi khiếp nhược truyền kiếp, để hiên ngang biểu lộ t́nh cảm yêu nước. Qua đó, gửi đến nhà cầm quyền một thông điệp rất rơ ràng: không ai có quyền ngăn cấm, cản trở quyền biểu lộ t́nh cảm của người dân – một trong vài quyền đương nhiên cơ bản nhất, đă được minh định tại Hiến pháp – không chỉ của VN mà c̣n của các quốc gia tiến bộ văn minh trên toàn thế giới.
Đă quen cai trị bằng đầu độc chính trị, bằng dùi cui, súng đạn và nhà tù, quá nửa thế kỷ nay, nhà cầm quyền hắc ám tự cho ḿnh cái quyền người cấm đoán công dân tự ư biểu t́nh, bỗng một ngày giật ḿnh: người dân giờ đây không cam chịu là bầy cừu nữa, cái nhà tù lớn VN giam cầm gần 90 triệu dân sắp vỡ toang!
Có lẽ phải phân tích thêm về 2 tiếng “biểu t́nh” (biểu lộ t́nh cảm).
Khi người dân xuống đường biểu t́nh, nhà cầm quyền lập tức gắn cho 2 chữ “tự phát”, không ít người bập theo một cách vô thức.
V́ sao nhà cầm quyền nói tự phát?
V́ họ quen tư duy độc tài: người dân không tự nhiên có quyền làm bất cứ cái ǵ, trừ khi nhà cầm quyền yêu cầu hoặc ban phát. Xin thưa, dưới thể chế này, đây không phải lần đầu tiên người dân xuống đường biểu t́nh. Những năm chiến tranh, nhân dân miền Bắc đă quá quen với hàng ngh́n cuộc biểu t́nh chống Mỹ, chống “ngụy quyền” Sài G̣n, ủng hộ Cu Ba, Liên Xô, Trung Quốc… do nhà nước “đặt hàng” và đứng ra tổ chức. Rồi những cuộc biểu t́nh ủng hộ cái này cái kia, như kiểu chào mừng bầu cử, thắng lợi đại hội đảng… mà người dân bất đắc dĩ phải tham dự (không đi, vào sổ đen cái chắc!), ḷng dửng dưng, miệng hô, tay phất cờ “nhiệt liệt hoan nghênh” mà bụng chẳng có chút t́nh ǵ sất (v́ chỉ biểu lộ giùm tỉnh cảm của nhà cầm quyền)!
Theo nhà cầm quyền, người dân tự biểu t́nh là hành động tự phát. Người dân làm theo yêu cầu hay ban phát của họ mới là “tự giác”, là “có ư thức”!(?).
Kinh nghiệm nhiều thập kỷ ngạt thở dưới thể chế độc tài toàn trị sắt máu và hắc ám, xuống đường biểu t́nh, người dân đă phải cân nhắc rất kỹ những tai ương, rủi ro sẽ phải đối mặt.
Nhưng họ vẫn sẵn sàng chấp nhận. Xin hỏi, đó là hành động “tự phát” (nông nổi, vô thức, trong phút chốc bồng bột) hay “ư thức”, “tự giác”?
C̣n tiếp...